Kẻ đi tìm dòng sông thơ ấu…

[ TrongNghia.Info | Không rõ 21/11/2012 14:41 | by Trương Trọng Nghĩa ]

  Có một tên thanh niên, lang thang trong giấc mơ, tìm tòi, suy niệm về cái được gọi là tuổi thơ ấy... rồi khi tìm được, bất chợt quay lại với hiện tại... thấy mình sao nhỏ bé quá, sao thấy cô đơn là vậy, sao ngày ấy cứ xa xa mãi, như những con sóng gợn lăn tăn trên dòng sông Tiền xanh mát, bao la.

  

  Trong ai cũng có một dòng sông, để thương nhớ, để kí gởi những kỉ niệm và tâm tư. Vậy đó, thế là sông nghiễm nhiên trở thành một thực thể sống động, một dòng truyền tải những cảm xúc dạt dào nhất... Với tên thanh niên miệt vườn này, có lẽ những ký ức tuổi thơ cũng đã quyện hặt với con sông tự lúc nào rồi. Và bất chợt, túi thơ của hắn mở bung ra, nhẹ nhàng nhưng cũng đủ khiến kẻ xa quê, chợt lắng lòng lại, và nghe buồn đứt ruột...

  “Trong giấc mơ hằng đêm
  Ký ức tuổi thơ lại trở về nguyên vẹn
  Khúc sông hiền hoà những buổi trưa hè ngụp lặn
  Bắt con chuồn chuồn cắn rốn tập bơi”

  Chỉ còn lại chính mình, trong những giấc mơ, hồn quê nơi kí ức của tên con trai dám rời đất mẹ lên thành lập nghiệp mới trở về chăng? Có lẽ là không, nó vẫn cứ hiện ra, rồi tắt ngấm trước những bộn bề công việc, trước vô vàn những bài ca sặc mùi thị thành, trước lịch làm việc dày đặt, trước những con đường đầy nắng, hai bên là dãy nhà cao tầng san sát nhau, bỗng khiến người ta thèm, thèm một bóng mát của giàn bầu bí, chỉ một chút thôi, nhỏ ơi là nhỏ, cũng đủ thấy lòng mình mát lạ... Chính trong giấc mơ, khi những âm thanh, những cuộc chạy đua với thời gian, tam thời lắng xuống, cái chất quê mới lồm cồm bò dậy, lật đật chạy đến bên tên thanh niên ấy, nhắc về một thời xa cũ, một tuổi thơ thơm lựng như trái bình bát chín cây, chua chua ngọt ngọt như cái xoài hái trộm nhà trong xóm, rắc thêm miếng muối ớt... cắn vào nghe cái rụp...một cái thuở thoang thoảng như hương ổi... và hắn nhớ về những buổi trưa tắm mát, những lúc ngây ngô học bơi bằng con chuồn chuồn ớt... nghe nhắc lại, đựơc gội mát, dòng ký ức thừa cơ, hay vô tình gì đó tràn về, như một đoạn phim quay chậm, hắn nhớ về hoa bần, hắn nhớ về cái cần vó, hắn nhớ về dòng sông bên lỡ bên bồi, hắn nhớ lắm... nhớ về một tuổi thơ...

  “Hoa bần xưa giờ vẫn còn trôi
  Cần vó treo tuổi thơ tôi mắc cạn”

  Hoa bần trôi trong dòng nước, cứ lênh đênh, lác đác, phiêu lãng... hoa thì nhỏ, mà bến nước thì mênh mông... người thì chỉ một mà đời thì vô tận... con người chợt cảm thấy cô đơn, từng hình ảnh của bài thơ đều gợi lên một điều gì đó để nhớ để thương, mà còn là cả những điều cần suy nghĩ, khi cô đơn, con người phải đi tìm nơi bấu víu... bấu víu vào đâu đây giữa cuộc sống bộn bề, giữa biết bao trắng đen, xấu tốt? Chỉ còn núp bóng vào tuổi thơ, vào nơi quả thị thơm cô Tấm diệu hiền... nhưng hình như tuổi thơ ấy đang bị “mắc cạn”, mắc cạn giữa dòng đời, mắc cạn giữa những cuộc vui, mắc cạn giữa chính nơi quê làng, cây “cần vó”... tuổi thơ mắc cạn, hắn loay hoay chuyển tình yêu sang cho dòng sông nhỏ, nhưng than ôi, dòng sông ấy cũng không đủ là nơi nương tựa, là nơi ôm ấp một linh hồn luôn khao khát tình cảm, luôn khao khát yêu và được yêu, có một điều gì đó cứ bàng bạc đâu đây... hình như tình yêu của hắn - tên con trai yêu quê cứ len lỏi qua từng vần thơ, từng điệu thơ...

  “Khúc sông nhỏ mà tình yêu thì vô hạn
  Nên miên man ở phía bãi bồi”

  Thi thoảng, ngồi nơi quê làng, cảm nhận cái nóng của trưa hè, hậm hực qua từng chiếc lá, chợt có làn gió mát thổi qua, lang thang trên những liếp vườn trồng cà, trồng ớt, khua động mặt ao loang loáng nước, cợt đùa mái lá nghe loạt soạt. Rồi quyện trong gió là tiếng cải lương phát ra từ cái radio cũ từ nhà bên, nghe sao mà buồn, buồn một nỗi buồn ruộng rẫy...

  Tên thanh niên nhà quê lãng tử ấy, hình như yêu sông, yêu quê qua những buổi trưa như thế, yêu con sông qua những mùa nước lũ tràn bờ, yêu con sông, yêu từng hạt phù sa vun đắp nên bãi, nên bồi... yêu con sông, yêu cả tuổi thơ mà con sông đang chở trên lưng...

  “Nơi dòng sông đi qua
  Tình yêu tôi còn cồn cào đôi bờ bãi
  Tuổi thơ trôi qua biết bao mùa lũ
  Hạt phù sa in dấu hình hài”

  Tình yêu không tìm nơi bến đậu, lãng du, phiêu bạt nơi quê nhà, rồi thi thoảng, chợt nhận ra mình đang cần cần lắm một ai đó, hiểu hắn, và bình dị, chỉ im lặng, và chia sẻ trong lặng im, vì hình như:

  “Nửa đêm giật mình tỉnh giấc
  Quanh tôi là bóng đêm...

  Đối diện với nỗi sợ hãi
  Tôi chỉ là kẻ hèn nhát không hơn không kém
  người ta thường có những ý nghĩ vẩn vơ khi ở trong bóng tối
  nơi đó, tôi tìm thấy mình, tầm thường và nhỏ nhoi.”

  (Độc thoại đêm)

  Hắn sợ một nỗi sợ dường như không cùng với cụ Tú Xương ngày trước, cụ sợ một cuộc sống đổi thay, còn hắn, hắn sợ một ngày hắn không còn nơi nương náu, hắn không còn nơi an ủi, không còn nơi gửi gắm những tâm tư... những bài thơ có vẻ sặc mùi rượu, nhưng hình như hắn tỉnh hơn khi say, cũng có những bài thơ hắn viết ngọt như nước sông, hiền hoà, mà sâu lắng...

  “ Tôi - chú cá lìm kìm mãi đùa bóng nước
  Biết ai giữ dùm con sóng nhỏ ngày xa?”

  Hắn lại viết về con cá lìm kìm, như bấu víu thêm một lần nữa vào hai tiếng quê nhà, hắn cố gắng đưa thât nhiều tiếng có hương của quê vào thơ để tìm sự an tâm... ừ, mình vẫn còn nơi nương náo... hắn nhìn hắn là chú cá đùa bóng nước, cứ đùa mãi hay sao? Con sóng nhỏ là tuổi thơ cũng được, là tình yêu cũng được, là mơ ước cũng được, là nỗi sợ bị che giấu cũng được... nhưng có bao giờ hắn là con sóng nhỏ ấy không?

  Ước gì quê nhà vẫn hiện ra trong thơ anh, nhưng quê sẽ đẹp hơn, sẽ trong hơn, sẽ thiện mĩ hơn, nếu như anh biết nhìn ra quê hương là hiện tại, quê không hẳn chỉ là những tuổi thơ, quê không chỉ là kí ức... anh sẽ vẫn tìm thấy quê nơi lòng phố bộn bề, nếu trong anh, quê vẫn còn phủ màu xanh của bạt ngàn ruộng lúa...

  Cao Ngọc Hồng Ân

Bài viết cùng chuyên mục
[5352] Quê hương trên đôi vai gầy21/11/2012
[5708] Tác giả trẻ Trương Trọng Nghĩa: "Sự buồn tẻ làm thui chột ý thức sáng tạo..."21/11/2012
[5681] Đọc "Những mảnh ghép không logic": Sức sống mạnh mẽ trong thơ21/11/2012
[6207] Đọc “Những mảnh ghép không logic”: Gặp chút tình quê21/11/2012
[5449] Trương Trọng Nghĩa: Hội nghị là "chất men" giúp tôi hâm nóng tình yêu văn chương21/11/2012
[4609] Trương Trọng Nghĩa tiếc cho văn trẻ miệt vườn21/11/2012
[7122] Thơ Trương Trọng Nghĩa - Đau đáu giấc mơ trong nỗi nhớ21/11/2012
[5749] Radio online của những người trẻ... online21/11/2012
[5082] Website của chàng trai mê “vọc web” và mê thơ21/11/2012

Bài viết ngẫu nhiên
[12674] Ma xe lam - Việt Hương + Hoài Tâm20/3/2010
[4071] Vui và vinh dự khi được tham dự Hội nghị viết văn trẻ toàn quốc lần VIII30/9/2011
[4992] Phim "Để mai tính"2/3/2010
[4431] Trailer "Cánh Đồng Bất Tận" với nhiều cảnh nóng!8/9/2010
[10154] Những câu chúc Tết độc đáo!31/12/2010
[9290] Đôi bàn tay mẹ5/11/2010
[5307] Sách mới nhận được (tháng 2 & 3 - 2009)16/3/2009
[3694] Diễn đàn Văn Học Trẻ - San Sẻ Tết Yêu Thương25/1/2011
[5479] Nhà văn Trần Thị Hồng Hạnh và "Quái vật" tại cà phê Himiko19/4/2009
[45168] Gió lẻ - Truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Tư13/9/2008
Báo chí & Tôi | Nhận xét(0) | Trích dẫn(0) | Đọc(7040)
Viết nhận xét
Hình vui
emotemotemotemotemot
emotemotemotemotemot
emotemotemotemotemot
emotemotemotemotemot
emotemotemotemotemot
emotemotemotemot
Mở HTML
Mở UBB
Mở hình vui
Ẩn giấu
Hãy nhớ
Tên gọi   Mật khẩu   Khách không cần mật khẩu
Địa chỉ web   Email   [Đăng ký]